Đọc bài viết này nếu bạn đang mông lung trên hành trình làm sáng tạo!
Mông lung và mơ hồ đôi khi chính là cơ hội để ta lùi một bước, tiến ba bước.
Thời điểm chuyển giao năm mới này, người thì đã có kế hoạch cho năm tiếp theo; người thì đang vội vàng phản tư lại năm cũ; người thì chẳng mảy may lên một kế hoạch tiếp theo, cứ để đời trôi dạt về đâu thì trôi…
Còn mình, phản tư lại năm cũ đã xong. Bất ngờ thay khi một từ khoá mình dành cho 2024 của mình đó là: Fullfill - đủ đầy, mãn nguyện. Vì mình đã làm hết sức, đã trải nghiệm đủ thăng trầm, không còn gì hối tiếc cả.
Thế nhưng, kế hoạch năm mới thì mình lại chưa có. Bởi giai đoạn này, mình đột ngột bị moodswing, tự nhiên mình đâm hoang mang ngang với việc không biết năm tới mình sẽ làm gì tiếp, sẽ như thế nào.
Với vị trí của mình, một người trẻ 21 tuổi, đã làm sáng tạo được 2-3 năm. Là thành viên core team của một dự án về sáng tạo nội dung. Mình đã tự vấn chính mình rằng:
Rất nhiều bạn đang ước muốn ở vị trí mình đang ở hiện tại, thì tại sao mình lại hấp tấp, thiếu kiên nhẫn, lại khó khăn với chính mình như thế?
Và có chăng mình đang lo nhìn về phía trước quá, mà quên mất rằng mình đã đi một quãng đường rất xa đằng sau để đi đến tận đây rồi không?
Mình cho rằng cho dù bạn mới bắt đầu hành trình làm sáng tạo, hay đã đi trên con đường này một thời gian. Hay rộng ra hơn, là con người ấy mà, bất kỳ ai, bất kỳ thời điểm hay giai đoạn nào cũng có nỗi lo lắng và mông lung riêng của họ. Đây là điều không thể tránh khỏi.
Nếu bạn đang có trạng thái tương tự như mình, mình muốn nói rằng bạn đang không cô đơn, và đây là điều hết sức bình thường. Hãy đọc hết bài viết này để biết được một số cách mình đã làm để đối diện và vượt qua giai đoạn khó khăn này ra sao nhé!
Đối diện với sự mông lung
Mình đã mất khoảng một tuần hơn để kết nối lại với chính mình, an ủi và đối diện trực tiếp với những cảm xúc hiện có.
Giai đoạn này, mình gần như tạm ngưng việc sáng tạo. Mình đã cho bản thân lắng đọng lại, để hi vọng đâu đó tìm ra được đáp án.
Ở thời điểm cảm xúc trào dâng đến cực điểm, mình đã có một số giải pháp sau:
Mình hát hò, gãy vài dây đàn ukulele đã lâu không cầm lên
Đi ra ngoài chơi game box cùng bạn
Đọc thêm sách, đi tập cầu lông, đi làm nến
Hay đơn giản là chỉ ngồi không hóng gió không nghĩ gì cả
Mình nghĩ nhiều khi khoảng thời gian này cũng là một cơ chế tự vệ, hay là một chu trình bắt buộc sẽ phải xảy ra, để ta có thể tạm ngưng lại guồng quay, để ta dừng lại và xem xét lại tổng quan, để sau này có thể đi đúng hướng hơn. Vậy nên hoàn toàn không sao cả khi bạn có cho mình những quãng nghỉ ngơi như thế. Thậm chí, bạn xứng đáng để có những khoảnh khắc ấy.
Vậy còn bạn? Đâu là những hoạt động khác bên ngoài công việc có thể xoa dịu đi trạng thái mơ hồ của bạn ở thời điểm hiện tại?
Dần sáng tỏ bản thân
Sau khi đã dần ổn định hơn, mình bắt đầu:
Chấp nhận sự mông lung
Như mình đã nói ở trên, đôi khi quãng thời gian này rất đáng giá. Chậm lại để đi xa và đi đúng hướng hơn.
Hãy cùng mình phóng tầm mắt rộng hơn, có những người ở nhiều độ tuổi khác nhau họ vẫn gặp những sự hoang mang tương tự:
Có những người gần đến tuổi 30 mới có thể kết nối những dấu chấm họ đã tích luỹ bấy lâu thành 1 dấu chấm lớn có nghĩa.
Có những người đến khi có đứa con đầu lòng mới bắt đầu trưởng thành, mới tìm ra ý nghĩa sống của mình.
Có những người làm sáng tạo rất lâu, có sức ảnh hưởng nhất định rồi, nhưng họ vẫn còn trầy trật tìm hướng đi, tìm một mục đích cuối cùng.
Có những người đã ở mức độ thành công nhất định, họ đã thử qua nhiều hình thức phát triển khác nhau, họ lại tiếp tục nhận ra bản thân cần đi theo một hướng khác hơn nữa.
Vậy nên mình có trạng thái như thế này là điều hoàn toàn bình thường, nhất là khi mình chỉ mới 21 tuổi. Mình dần học cách chấp nhận rằng đây là khoảnh khắc hoàn toàn bình thường. Nó là một phần tự nhiên của hành trình sáng tạo, hay hành trình sống này.
Và bạn cũng vậy, bạn không cần phải gồng mình lên để chống lại nó, thậm chí hãy sống cùng nó để hiểu sâu hơn về những vấn đề hiện tại.
Giảm sự kỳ vọng
Các đồng đội xung quanh khi đã làm việc cùng mình lâu, họ đều có một ấn tượng chung rằng mình khá già dặn trước tuổi, máu chiến trong công việc. Đôi khi mình còn quá nghiêm khắc và đặt nặng trọng trách, kỳ vọng lên vai bản thân trong khi ở độ tuổi còn rất trẻ như thế này…Điều đó là tốt, nhưng đôi khi, ép trái chín quá thì lại mất ngon.
Thú thật đúng là như vậy khi mình đã từng có những kỳ vọng về con số thu nhập, số lượng followers quá cao, xa rời với thực tế trong khi giá trị của mình thì chưa cao, kỹ năng cũng chưa sành sỏi; chưa biết làm tốt từ những việc nhỏ nhất… khiến mình bị burn-out nghiêm trọng.
Hiện tại, mình lại nhìn thấy xung quanh đều có những sản phẩm, dịch vụ riêng khiến mình hấp tấp trong việc tạo ra điều tương tự mà chưa từng mảy may hỏi bản thân mình thật sự muốn làm gì?
Giai đoạn này, mình nhận ra rằng mình cần học cách thôi đặt quá nhiều áp lực vào mình, tôn trọng tiến trình phát triển của mình, hiểu rằng hãy cho thời gian thời gian.
Hãy cùng mình chậm lại, và quán chiếu xem liệu bạn có đang có đang vô tình đặt lên vai bản thân một “quả tạ” kỳ vọng khi thể trạng và khả năng chịu sức nặng của ta còn yếu hay không?
Tìm kiếm những góc nhìn mới
Những lúc bế tắc thế này, mình thường chia sẻ vấn đề, suy nghĩ, khó khăn của mình với những anh chị xung quanh mà mình tin tưởng. Đâu đó họ sẽ cho mình một góc nhìn rộng mở hơn.
Tuy nhiên, đôi khi có những vấn đề mà chúng ta không tiện chia sẻ ra với ai cho dù bạn biết họ hoàn toàn có khả năng giúp đỡ mình. Lúc này, mình sẽ thường hỏi AI. Đúng vậy, bạn không nghe nhầm đâu! AI sẽ là một nơi đáng tin cậy, công tâm với những phân tích logic, thực tế để đưa ra cho mình những góc nhìn, giải pháp, hay hướng đề xuất giải quyết bạn ấy cho là hợp lý nhất.
Bạn cũng vậy, bạn hoàn toàn có thể thử tìm cho mình một nơi sẵn sàng lắng nghe và luôn mong mỏi cho bạn những điều tốt đẹp nhất. Đó có thể là một người, một cộng đồng, một người bạn AI, hay chính những sự kiện bên ngoài cuộc sống thực.
Ngồi xuống phản tư với chính mình
Mình nghĩ rằng cho dù có tìm kiếm sự trợ giúp từ đâu khác, chắc chắn sâu thẳm bên trong mình đã có đáp án. Nếu chưa có kỹ năng tự phản tư tốt, mình sẽ tìm thêm sự hỗ trợ từ AI nếu cần để hướng dẫn mình phản tư sâu thêm.
Nếu bạn cần nhiều thêm một số promt câu hỏi phản tư cho riêng hành trình sáng tạo. Đây chính xác là điều bạn đang cần tìm khi đối diện với sự mông lung làm sáng tạo. Hãy sẵn sàng dành cho mình thời gian để lắng đọng, thật sự đào sâu vào chính mình để ngày càng sáng tỏ nhiều hơn nhé!
Điều gì đã thôi thúc bạn bắt đầu hành trình sáng tạo này?
Bạn đang sáng tạo vì đam mê, mong muốn truyền cảm hứng, hay đơn giản chỉ để kiếm thu nhập?
Nếu không bị áp lực từ xã hội hay thu nhập, bạn sẽ làm gì với năng lực sáng tạo của mình?
Bạn có thể viết, vẽ, hay tạo ra sản phẩm nào đó chỉ vì bạn yêu thích nó không?
Bạn đang sáng tạo vì điều gì – kết quả cuối cùng hay quá trình?
Nếu loại bỏ áp lực phải "thành công", liệu bạn có tiếp tục hành trình này không?
Ai hoặc điều gì là nguồn cảm hứng lớn nhất của bạn?
Bạn học được gì từ hành trình sáng tạo của họ mà bạn có thể áp dụng vào cuộc sống mình?
Lần gần đây nhất bạn cảm thấy hào hứng khi sáng tạo là khi nào?
Hãy nhớ lại cảm xúc đó và lý do khiến bạn cảm thấy như vậy.
Ngách sáng tạo nào khiến bạn thấy thoải mái và tự nhiên nhất?
Bạn có đang ép mình theo đuổi một ngách mà bạn không thực sự yêu thích chỉ vì nó phổ biến hay tiềm năng?
Bạn đã học được gì từ những lần thử và thất bại trước đây?
Những bài học đó có thể gợi ý gì cho bước đi tiếp theo của bạn?
Bạn muốn nội dung hoặc sản phẩm của mình tác động đến ai, và theo cách nào?
Nhóm đối tượng mục tiêu của bạn là ai, và họ sẽ cảm thấy gì khi trải nghiệm công việc của bạn?
Cuộc sống lý tưởng của bạn khi là một creator sẽ trông như thế nào?
Bạn muốn làm việc bao nhiêu giờ mỗi ngày, kiếm được bao nhiêu tiền, và được biết đến như thế nào?
Bạn có thực sự cần mọi câu trả lời ngay lúc này không?
Nếu không, điều gì bạn có thể làm ngay hôm nay để tiến gần hơn đến sự rõ ràng?
Lời cuối
Cuối cùng, thông điệp lớn nhất mình muốn truyền tải trong bài viết lần này đó là:
Trạng thái mông lung ở một con người là điều hoàn toàn bình thường. Thậm chí còn là sự cần thiết, và đóng một vai trò rất đỗi quan trọng. Hãy xem giai đoạn tạm ngưng lại này, không phải là đi chậm, mà để đi xa và đi đúng hơn. Đây chính xác là cơ hội để bạn kịp thời quán chiếu, tìm ra hướng đi phù hợp hơn thay vì cứ đâm đầu mải miết chạy mà không biết cái đích đến thật sự mà mình muốn đến là gì.
Hi vọng bài viết đã cho bạn thêm một vài giải pháp để đối diện với khoảnh khắc mơ hồ này một cách nhẹ nhàng hơn. Bạn nghĩ sao về những gì mình chia sẻ vừa rồi? Hoặc bạn có bất kỳ thắc mắc nào khác, hãy để lại bình luận cho mình biết nhé!
Vũ Trụ Creator là bản tin dành cho content creator đầu tiên tại Việt Nam. Dự án được thành lập vào 03/2023 bởi các nhà sáng tạo nội dung tại cộng đồng Vũ Trụ Creator.
Nếu bạn muốn được tham gia vào một cộng đồng học tập, rèn luyện kỹ năng sáng tạo nội dung và kết nối với rất nhiều creators chất lượng khác, bạn có thể đăng ký Private Community
Nếu bạn muốn tìm Vũ Trụ Creator ở những nền tảng khác, bạn có thể theo dõi chúng mình tại Fanpage.
Nếu bạn muốn kết nối và học hỏi với các content creator "đồng môn", bạn có thể tham gia cộng đồng sáng tạo này.
Nếu bạn có bất kỳ chia sẻ nào khác hay liên hệ hợp tác, bạn có thể gửi thư cho chúng mình tại địa chỉ vutrucreator@gmail.com
Cảm ơn bạn vì đã ghé thăm!